Sương Anh

Thiền Niệm

Nén lòng môi điểm nụ cười
Để hồn an lạc giưã đời phù du
Hào quang soi sáng tâm mù
An nhiên tự tại tịnh tu tham thiền


Dòng đời cứ mãi biến thiên
Bao giờ mới dứt lụy phiền mà chi
Thôi thì cứ hãy như ri
Từ bi hỷ xả...tức thì lạc an


Nước Cam Lồ Mẹ phát ban
Từng giọt rơi xuống trong ngần rơi rơi
Tâm từ trải khắp muôn nơi
Nhìn đâu cũng thấy nụ cười yêu thương


Thân tâm thanh thoát lạ thường
Hồn say quên cõi vô thường trần gian

 

Sương Anh

Được bạn: vdn 21.7.10 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Thiền Niệm"